Cảm ơn không phải cám ơn

 “Cảm ơn” và “cám ơn” đều được sử dụng khá phổ biến trong tiếng Việt và đều có nguồn gốc từ hai chữ tiếng Hán, có âm Hán Việt đều là “cảm ân”.

Trong từ “cảm ân”, “cảm” có nghĩa là cảm thấy, cảm động, còn “ân” có nghĩa là “ơn”. Có thể hiểu “cảm ân” có nghĩa là cảm động, cảm kích với những điều tốt nhận được từ người khác. “Cảm ơn” và “cảm ân” có ý nghĩa như nhau.

Còn với từ “cám ơn”, yếu tố “cám” trong tiếng Hán có nhiều nghĩa nhưng đều không liên quan đến sự “tỏ lòng biết ơn”. “Cám” trong tiếng Việt có hai từ, “cám” (1) trong “cám gạo” và “cám” (2) nghĩa là động lòng thương trước một cảnh ngộ nào đó. Trong “cám ơn”, “cám” chính là “cám” (2).

“Cảm” và “cám” có cùng âm vực cao nên khi phát âm chúng hay bị nhầm lẫn dẫn tới sử dụng sai.

Tóm lại, khi muốn bày tỏ làm cảm kích với những điều tốt mà người khác làm cho mình, dùng từ “cảm ơn” là chính xác nhất, chuẩn mực nhất chứ không phải là “cám ơn”. Mọi người nhớ để sử dụng cho đúng để giữ gìn bản sắc tiếng Việt nhé.

Latest
Previous
Next Post »